Chào mừng bạn đến với trang web Từ Thiện Làng Tre

Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau
Phát minh tạo nên sự cần thiết
Hãy đơn giản hoá cuộc sống
Lao động chinh phục được tất cả
Hãy làm một cái gì đó có phong cách
Khi tầm mắt mở rộng ra, ta mới biết mình thiếu hiểu biết đến nhường nào

Hoàn cảnh khó khăn

  • HUỲNH THIỆN THÀNH VÀ HUỲNH THIỆN ĐAT

    HUỲNH THIỆN THÀNH VÀ HUỲNH THIỆN ĐAT

    Con là Huỳnh Thiện Thành - nickname là Đen. Em con là Huỳnh Thiện Đạt - nickname là Trắng. Tụi con cùng chung cảnh ngộ là mồ côi cha mẹ. Con được lượm vào ngày 07/01/2012, Trắng lượm sau con 01 ngày là 06/01/2012, nên Thầy cho con làm anh còn Trắng là em. Không biết nhân duyên từ đâu mà tụi con rất thương nhau và có tình cảm như anh em ruột thịt. Con rất thương em Trắng và em cũng rất thương con. Cô chú thấy tụi con có giống nhau không?

  • CHỊ TỐNG THỊ KIM THU - KHIẾM THỊ

    CHỊ TỐNG THỊ KIM THU - KHIẾM THỊ

    Chị Tống Thị Kim Thu (sinh năm 1979), quê ở Hòa Thạnh, Tây Ninh. Chị sinh ra là một đứa trẻ bình thường. Đến khi 8 tháng tuổi, khi còn chưa thể nhận thức, chưa thể nhìn rõ được khuôn mặt của cha mẹ, thì chị bị sốt phát ban và bị mù vĩnh viễn. Hoàn cảnh gia đình chị rất đáng thương. Vào năm 10 tuổi thì mẹ mất, ba chị gà trống ở vậy nuôi con. Đến năm chị 20 tuổi thì ba cũng theo mẹ mà bỏ chị. Chị sống lay lắt qua ngày. Bạn bè thấy vậy nên đã đưa chị đến Làng Tre và chị đã gắn bó với Làng Tre được 09 năm. Mặc dù không thấy đường nhưng chị vẫn tự mò mẫm làm mọi việc mà không nhờ đến ai. Chị bảo:” Mình phải tự lo cho bản thân mình, phải tự làm chứ đâu ai có thể theo mình và làm giúp mình đến hết cuộc đời này được”. Mạc dù khiếm khuyết nhưng chị vẫn rất lạc quan và tự tin vào cuộc sống. Chị hát rất hay, nhất là vọng cổ. Khi nghe chị hát, mỗi câu mỗi chữ như chính nỗi nhớ của chị về người mẹ của mình

  • Cụ già neo đơn

    Cụ già neo đơn

    Bên dưới là những cụ ông và cụ bà đang sống tại Làng Tre. Các cụ được gọi là những cụ già neo đơn vì có những cụ không nhà cửa, lang thang đầu đường xó chợ, có những cụ bị con cái bỏ rơi..... Tất cả đều tìm đến với Làng Tre, với mái nhà chung để nương tựa lúc cuối đời. Bằng tuổi các cụ bây giờ, người ta đã có con cháu đề huề, được yêu thương chăm sóc. Đôi khi các cụ cảm thấy tủi cho phận mình nhưng cũng chẳng biết trách ai. Vì nghĩ chắc do kiếp trước tạo nghiệp nên kiếp này phải lãnh nhận hậu quả, phải neo đơn lúc về già. Bây giờ các cụ chỉ biết nương tựa và quay về với Tam bảo để thoát khỏi sự khổ đau và nhân quả hiện tiền đời này.
    NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

  • CHỊ NGÔ THỊ THÚY VÂN VÀ CON TRAI

    CHỊ NGÔ THỊ THÚY VÂN VÀ CON TRAI

    Bên dưới là chị Ngô Thị Thúy Vân, sinh năm 1977, quê ở: Bắc Bình, Bình Thuận và con trai là Ngô Minh Thân sinh năm 1996. Từ lúc mới sinh ra chị đã mắc bệnh tâm thần nhẹ. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, nên chị đã đi bán vé số, đi hát rong bên ngoài để kiếm thêm tiền. Vì thế, chị đã bị một người xấu lạm dụng và mang thai. Con chị đẻ ra cũng mắc bệnh như chị. Ba mẹ chị thấy vậy đã cưu mang nuôi dưỡng hai mẹ con. Nhưng khi con trai được 15 tuổi thì cha chị mất, mẹ già yếu nên cũng không kham nổi hai mẹ con chị. Do đó, chị dắt con đi xin, đi hát rong để kiếm tiền. Đêm đến thì ngủ vỉa hè, sống lay lắt qua ngày. Một số phật tử thấy vậy thương tình đã đưa hai mẹ con chị đến Làng Tre. Tính đến nay, Làng Tre đã bảo bọc hai mẹ con chị được gần 02 năm.

  • Huỳnh Hương Trúc - bị bỏ rơi năm 2009

    Huỳnh Hương Trúc - bị bỏ rơi năm 2009

    Bé Huỳnh Hương Trúc, sinh năm 2009. Bé được Thầy đem về từ một bãi rác ở TP.HCM. Lúc đó bé khoảng 02 ngày tuổi. Bên dưới là những hình ảnh của bé từ lúc còn nhỏ đến bây giờ. Hiện tại, bé đang đi học lớp 1.

  • Nơi lạnh nhất của Trái Đất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương

    Nơi lạnh nhất của Trái Đất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương

    Ai đó đã từng nói: “Nơi lạnh nhất của Trái Đất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương”. Tấm lòng là sợi dây kết nối gần gũi giữa mọi người, siết chặt vòng tay nhân ái. Một chút tình thương, một chút sự quan tâm giúp đỡ của Quý ân nhân sẽ giúp mái ấm Làng Tre thêm ấm áp, giúp các em Cô nhi có thêm động lực để vươn lên trong cuộc sống. Tấm lòng của Quý ân nhân chính là điều ý nghĩa nhất cuộc đời của những mảnh đời bất hạnh nơi đây. Chính vì thế, Làng tre rất mong nhận được sự quan tâm giúp đỡ của cộng đồng và các mạnh thường quân gần xa.

  • Các bé Cô nhi

    Các bé Cô nhi

    MỒ CÔI TỘI LẮM AI ƠI!
    Trong cuộc sống hiện nay, khi điều kiện kinh tế vật chất đầy đủ, có được bao nhiêu người nghĩ đến hoàn cảnh cơ cực, thiếu thốn và cay đắng của những đứa trẻ sống trong cảnh mồ côi cha, mồ côi mẹ hay mồ côi cả cha lẫn mẹ.... hay không? Kinh khủng lắm! Cảnh mồ côi chẳng dễ dàng và êm dịu chút nào cả. Thật vậy.
    Khi sống trong cảnh mồ côi, con trẻ phải thường xuyên đối diện với những sự thiếu thốn, mất mát cả về tinh thần lẫn vật chất, phải một mình chiến đấu với những nghịch cảnh, sóng gió bão táp của cuộc đời, thiếu đi sự hướng dẫn, răn dạy khuyên bảo của cha mẹ... Cho nên đã có không ít những đứa trẻ rơi vào cạm bẫy đen tối của cuộc đời. Khi có cha có mẹ, con trẻ sẽ được Cha mẹ ôm ấp vỗ về, nâng niu từng miếng ăn giấc ngủ. Nhưng đối với những đứa trẻ mồ côi thì hiện thực ấy quá là xa xỉ. Vì thế dân gian có câu “ Mẹ già như chuối chín cây - Gió lay mẹ rụng con phải mồ côi - Mồ côi tội lắm ai ơi - Đói cơm lỡ bước biết người nào lo...”

  • Mẹ con bà cụ Nguyễn Thị Nhất

    Mẹ con bà cụ Nguyễn Thị Nhất

    ....Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
    Tình Mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
    Lời ru êm ái như đồng lúa chiều rì rào
    Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu....
    Trong lòng mỗi người chúng ta có lẽ tình mẫu tử là tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Tình yêu của người mẹ không thể nói hết bằng lời. Và cho dù có đi đâu về đâu thì cũng không ai tốt, chăm sóc và lo lắng cho chúng ta bằng chính cha mẹ. Minh chứng cho điều đó, ta có thể thấy được tình mẹ dành cho con của cụ bà Nguyễn Thị Nhất (1943) và con trai là Huỳnh Văn Nghĩa (1977). Cụ và con trai sống tại Làng Tre đã được hơn 02 năm. Con trai cụ bị thần kinh từ nhỏ, cụ đã sống lay lất, làm đủ mọi nghề để kiếm sống nuôi con khôn lớn, chưa một ngày cụ có ý định sẽ từ bỏ con mình. Vì sợ phiền đến mọi người mỗi khi con trai lên cơn nên cụ đã dọn ra một góc phía ngoài để sinh hoạt. Con trai cụ bị bệnh nên không thể tự vệ sinh chăm sóc được. Tất cả mọi thứ đều do bàn tay lam lũ của cụ chăm chút, vệ sinh, tắm giặt, bón từng miếng ăn, đút từng muỗng cháo...mà không cần đến sự báo đáp. Bằng tuổi cụ bây giờ, người ta đã có con cháu đề huề, được yêu thương chăm sóc. Đôi khi cụ cảm thấy tủi cho phận mình nhưng cũng chẳng biết trách ai. Cụ nghĩ chắc do kiếp trước mình tạo nghiệp nên kiếp này phải lãnh nhận hậu quả. Chẳng mong gì hơn, cụ chỉ cầu xin Trời Phật đừng mang cụ đi trước, hãy để cụ được chăm sóc cho con trai, đến khi nào không còn sức lực nữa thì thôi.......
    Những việc làm và tình cảm của người mẹ dành cho con không gì có thể sánh bằng. Không có Mẹ là sự mất mát không gì bù đắp được. Vì thế ai còn mẹ xin hãy yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời sẽ vô nghĩa nếu không có Mẹ.

  • Bé Nguyễn Nhật Nam

    Bé Nguyễn Nhật Nam
  • VÀO NGÀY 11 THÁNG 09 NĂM 2012

    VÀO NGÀY 11 THÁNG 09 NĂM 2012

    Click vào xem chi tiết ...

Hoàn cảnh khó khăn

Hỗ trợ trực tuyến

  • Giám Đốc

    0977.32.99.69 - 0937 144 249

    ĐĐ. Thích Chiếu Bổn
  • Cung cấp thông tin - chỉ đường

    0833.952.778

    Văn Phòng Làng Tre

Thống kê truy cập

  • Đang truy cập: 1
  • Trong ngày: 71
  • Hôm qua: 138
  • Tổng truy cập: 364666